Có một Cự Giải yêu chân thành, một CG đa sầu đa cảm.
Có một Thiên Bình vô tâm, một TB sao quá hờ hững.
Có một CG và một TB như thế!
Họ gặp nhau trong một ngày thu, gió se và hương hoa
sữa nồng nàn, những cô cậu học sinh sau năm học cấp 3 gặp nhau, thi đỗ đại học
và trở thành sinh viên của một trường Đại học danh tiếng.
Một ngày mưa nhẹ, nắng vàng hiu hắt, ước mơ của CG
đã thành hiện thực, sau bao cố gắng, miệt mài, CG cũng được đứng tại đây: Hà Nội
phồn hoa và sáng rực. Là người con gái Hạ Long dịu dàng và hiền thục, CG chông
chênh giữa dòng người xuôi ngược, nơi đây bắt đầu một cuộc sống mới, xa gia
đình thân yêu cùng những kỉ niệm tuổi thơ hồn nhiên.
TB thì khác, đây vốn là quê hương của TB mà, một
chàng trai Hà thành đẹp trai và phong độ, chân trời mới cách quê hương CG đến
hơn 200km, còn đối với TB, chỉ cách có hơn
nửa tiếng chạy xe.
Buổi tối, ành đèn điện vẫn sáng rực, bóng người ngả
nghiêng nơi sân trường, ngày nhập học nên đông vui lắm, ở các trường Đại học,
người ta vẫn gọi là giờ Điểm danh. Bạn bè mới, thầy cô mới, cả một khng trời mới
mà CG cứ thấy tối om om. Một bóng người đổ dài trước mắt CG, cái bóng ấy to lớn,
như bao trùm cả thân hình CG gầy nhom.
-
Đây có phải lớp X ko?
Một cái vỗ nhẹ vào vai và chất giọng trầm ấm vang
lên. Mặc kệ, có quen đâu mà đòi bắt chuyện, CG ngoảnh mặt làm ngơ.
Nhưng thực ra…
Trái tim loạn nhịp bắt đầu vang lên những nốt nhạc đầu
tiên của một tình yêu chớm nở, đôi mắt ấy
khiến CG nao lòng, không thể nào quên.
Người ta nói, trong các cung hoàng đạo, CG và TB ở
bên nhau sẽ có khoảng thời gian khá khó khăn. Ôi, không phải khá khó khăn đâu
mà rất khó khăn đấy, thực sự 2 người đã phải trải qua những phút giây vô cùng
đau buồn, nước mắt nghẹn đắng trên khóe môi cả hai.
Tình cảm giữa họ chẳng mấy chốc trở thành tình yêu,
trở thành hai người yêu nhau. Là CG yêu trước, thật đấy! Tâm hồn mong manh của một CG đã thực sự rung động trước một TB hào
hoa và khá ga lăng. Có lẽ, TB cũng rung động trước một CG chân tình như thế. Nhưng, bản tính vô tâm của TB
đã không ít lần khiên CG cay cay nơi khóe mắt và cũng không ít lần khiến cô nức
nở trong đêm tối.
Phải chăng không nên bắt đầu. Mà thực sự đã chẳng có
một sự khởi đầu. Hai người yêu nhau trong sự ngầm hiểu, bạn bè cũng chẳng rõ mối
quan hệ của họ, TB không tuyên bố và CG cũng chỉ cười nhạt cho qua. Vậy nên mới
chẳng cảm thấy vững bền, cảm thấy chênh chao trong một thứ tình cảm chưa một lần
được định nghĩa. CG cứ cố gắng vun đắp cho tình cảm của mình bao nhiêu thì TB
vô tâm với cảm xúc ấy bấy nhiêu. Ừ thì cùng có những lần nắm tay nhau dạo phố, ừ
thì cũng có những cái ôm trong ngày đông giá lạnh, ừ thì cũng tin nhắn ngày đêm
…. Nhưng, những vết thương lòng mà TB mang lại chẳng thể xóa nhòa, chỉ cần những
cuộc vui bên bạn bè là TB quên hết, ko biết CG lo lắng, ngóng trông đến thế
nào. Chỉ cần là những người bạn thân thiết của TB vây quanh là TB bỏ mặc người
luôn nghĩ cho anh mọi lúc mọi nơi.
TB ham chơi và nhanh chán lắm! Còn CG lại hay tự làm
khổ mình ghê cơ. Vậy là, người đau lòng vẫn và CG thôi.
Phải chăng là vì bằng tuổi nhau, người con gái thường
suy nghĩ chín chắn hơn người con trai? Nhất là CG nữa, một người hay lo lắng bất
an mà TB thì cứ vô tâm, hờ hững.
Hôm qua TB lại liên hoan về muộn, không nhắn cho CG
nổi một cái tin đã đi ngủ, lại còn buồn hơn cả là đám bạn của TB lấy điện thoại
trêu chọc CG khiến CG cả đêm mất ngủ, sáng dậy đôi mắt thâm quầng. Vậy mà lúc gặp
nhau. TB cứ tỉnh bơ coi như chẳng có chuyện gì xảy ra. Phát điên lên được!!!!!
Vậy mà cả chiều hôm qua, CG đã dày công nghiên cứu
xem nên rủ TB đi ăn ở đâu vào cuối tuần. Vậy mà, TB còn đối xử với CG như thế đấy.
Thật là quá vô tâm mà!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!